Nhưng bây giờ, khi thấy Giang Lâm nhắc tới chuyện này, khi còn bé, anh từng tặng cô một con hổ bông, điều này khiến cô rất tò mò.
Giang Lâm cụp mắt nhìn cô, một hồi lâu sau mới yếu ớt hỏi: “Đây không phải là chuyện duy nhất em quên, đúng không?”
“?”
Bạch Du hơi run, cô vốn định nói trí nhớ của mình rất tốt, nhưng lại đột nhiên nhớ tới lần trước, bà nội từng nói khi còn bé, cô từng cướp đồ ăn của Giang Lâm thì lập tức ngậm miệng lại.
Nếu như vậy, hình như cô quên rất nhiều chuyện, hơn nữa tất cả đều là chuyện liên quan đến Giang Lâm.
Nghĩ đến đây, cô gãi mặt, lập tức xấu hổ nhìn anh.
Cũng may Giang Lâm không tiếp tục chủ đề xấu hổ này nữa: “Đi thôi, đi mua gối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play