Đúng là hương vị cô ấy từng được ăn hồi nhỏ.
Thật ra nhà cô ấy không nghèo lắm, so với các gia đình ở đảo Quỳnh Châu, nhà cô ấy được coi như tương đối giàu có, chẳng qua từ nhỏ đến lớn cô ấy cũng chỉ được ăn hoành thánh dẹt đúng một lần.
Bởi vì bà nội nói cô ấy là con gái nên không cần ăn ngon như vậy, thế là lúc nào trong nhà có đồ ăn ngon thì đều chui vào miệng cha cô ấy hết. Lúc mẹ cô ấy mang thai thì có thể ăn một chút nhưng cô ấy và mấy người em gái từ nhỏ đến lớn cũng chỉ ăn thịt được mấy lần.
Mặc dù bây giờ làm nhân viên phục vụ ở nhà khách, mỗi tháng nhận được hai mươi lăm đồng tiền lương, rất nhiều người hâm mộ cô ấy. Nhưng thật ra bọn họ lại không biết mỗi một phân một hào cô ấy kiếm được đều phải nộp cho gia đình, trên người cô ấy không có một xu nào chứ đừng nói đến chuyện mua hoành thánh dẹt mà ăn.
Bạch Du không đói nhưng cũng phải ăn liền mấy miếng mới giảm bớt tốc độ: "Vỏ của món hoành thánh này được làm từ bột khoai lang phải không?"
Phùng Chiêu Đệ: "Cô đoán đúng một nửa, món này được làm thủ công từ thịt heo và bột khoai lang, không chỉ tốn nhiều thời gian mà còn tốn tiền. Thế nên tôi mới hâm mộ cô, phó đoàn Giang đối xử với cô quá tốt luôn!"
Nếu cô ấy có được một đối tượng đối xử tốt với mình như vậy thì dù có bị giảm thọ mười năm cô ấy cũng sẵn lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT