Tháng trước, con trai ông ấy có một buổi xem mắt khá là thành công, cô gái kia là công nhân trong nhà máy chế biến trái cây, khá là xinh đẹp, tính cách lại tự nhiên hào phóng. Cả ông lẫn vợ đều rất ưng cô gái này. Hai đứa ở chung với nhau cũng ổn. Nhưng vào ngày con trai ông cầu hôn, sui gia lại bảo dù không có xe đưa xe đón ba vòng thì cũng ít nhất có được cái máy may.
Yêu cầu này thật ra không quá đáng. Sui gia nuôi được cô con gái lớn từng này, còn có cả công việc chính thức như thế nữa kìa. Ông ấy làm đầu bếp ở nhà ăn, mấy năm nay cũng được tích góp được ít nhiều, đủ tiền mua máy may nhưng lại thiếu mất cái phiếu mua.
Những ngày qua, ông ấy đã hỏi cả họ hàng làng xóm nhưng vốn dĩ phiếu công nghiệp đã ít, loại vật phẩm như máy may thì lại càng là hiếm của hiếm. Cho dù có thì bọn họ cũng muốn giữ lại mà dùng chứ nào có ai lại tùy tiện sang nhượng lại cho người khác bao giờ nên mấy nay ông ấy với vợ nghĩ tới mức tóc muốn bạc cả đi.
Ai ngờ phó đoàn Giang ăn có mấy miếng thịt kho tàu dưa muối của ông ấy thôi mà lại cho ông ấy cả một tấm phiếu máy may thế này.
Tuy là ông ấy cần thật nhưng Diêu Đại Cường ông cả đời không muốn chiếm lợi từ người khác, cho nên tấm phiếu này ông ấy không thể nào nhận được.
Giang Lâm đứng dậy, nhét phiếu máy may vào trong tay ông ấy, nói: “Đầu bếp Diêu cứ cầm đi ạ. Nếu như chú thấy ngại thì mấy ngày tới phiền chú nấu thêm nhiều món ngon giúp cháu nhé.”
Nấu ăn hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT