Thời gian qua cô quá bận rồi, đầu tiên là từ hôn với Giang Khải, sau đó lại suy xét đám con cháu nhà họ Giang rồi là chuyện giữa cô, mẹ và Tần Tâm Hủy, sau rồi lại là chuyện chuyển nhượng công tác. Hết chuyện này tới chuyện kia làm cho cô không có thời gian với tâm trạng đâu mà học hành.
Cũng may giờ đã trần ai lạc định, cuối cùng cô cũng có thể tiếp tục việc học.
Tiêu Vũ Kỳ nhìn thấy Bạch Du cầm sách vở ra học. Ban đầu còn tưởng cô chỉ coi sách linh tinh gì đó thôi nhưng khi nhận ra cô đang đọc sách giáo khoa trung học phổ thông thì lại thấy lạ.
Cơ mà lạ thì lạ chứ cậu ta cũng không mở miệng hỏi.
Hơn nữa cậu ta còn là kiểu người vô cùng để tâm tới người khác, đầu tiên là cậu ta nhường vị trí lại cho Bạch Du, sau đó là chủ động nhận luôn việc mua cơm lấy nước, giúp Bạch Du rất nhiều việc
Xe lửa đi tới Hà Bắc, Bạch Du nhân lúc xe dừng khoảng hai phút thì chạy tới văn phòng của ga tàu hỏa, hỏi mượn điện thoại của nhân viên đang công tác ở đó. Cũng may, thời đại này, điện thoại chưa có chức năng hiển thị nơi gọi tới nên bà nội không thể nhận biết được cô gọi điện báo bình an từ Hà Bắc hay là Nam Kinh.
Lần này Bạch Du đi xe lửa chậm chứ không phải loại tốc hành, phải qua năm ngày bốn đêm sau thì cuối cùng xe lửa mới tới ga tàu hỏa của thành phố Quảng. Trong nháy mắt bước xuống khỏi xe lửa, Bạch Du cảm tưởng như hai chân không phải của mình nữa vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play