Tần Chính Nhân: "..."
Thấy Tần Chính Nhân tức giận đến mức mặt đỏ tía tai, lòng Thái Vọng Xuân vô cùng đắc ý.
Hai gia đình ở sát vách nhau, không tránh khỏi bị đem ra so sánh, Tần Chính Nhân hồi trẻ là hoa khôi của đoàn văn công, lớn tuổi lại làm chủ nhiệm đoàn văn công. Tuy nhà mẹ đẻ không may mắn nhưng bản thân có công việc, lại độc lập tự chủ, làm gì cũng không ai quản, thậm chí đưa cháu gái về nhà nuôi cũng chẳng ai dám nói gì.
So sánh ra, Thái Vọng Xuân lại không được như ý, bà ấy xuất thân từ nông thôn, nhờ chồng thăng chức mới được ở trong đại viện nhưng công việc ở thành phố đều là một củ cải một hố, bà ấy chỉ có thể ở nhà chăm con làm việc nhà. Điều này cũng chẳng sao nhưng khi mẹ chồng còn sống, mẹ chồng luôn chê bai bà ấy không làm được gì, nói bà ấy không đẹp bằng Tần Chính Nhân, năng lực cũng không bằng Tần Chính Nhân. Còn nói nếu con trai bà ta lấy được Tần Chính Nhân thì sẽ không phải vất vả một mình nuôi gia đình.
Bà ấy căm hận, một gã thô lỗ quê mùa lại muốn cưới hoa khôi đoàn văn công, đúng là mơ mộng hão huyền nhưng bà ấy cũng không thích Tần Chính Nhân, một bà già cả ngày tự cao tự đại, còn tưởng mình là tiên nữ à?
Bạch Du thấy càng nhiều người vào, liền giải thích: "Các thím, hàm dưới của mẹ cháu bị cháu không cẩn thận đánh cho trật khớp nhưng cháu thật sự không cố ý.”
Tần Tâm Hủy nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái gì mà không cố ý, rõ ràng em cố ý, em không chỉ đánh cô ruột, em còn đánh tôi. Giờ cả người tôi đều đau, thím Thái, thím phải làm chủ cho cháu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT