Kể từ khi bị cơ quan sa thải, cô ta buộc phải trở về quê nhà nhưng từ khi có ký ức, cô ta đã sống trong đại viện quân khu. Cô ta hoàn toàn không quen với nơi thôn quê, khắp nơi đều là bùn, không cẩn thận còn giẫm phải phân bò phân gà, thậm chí còn có phân người…
Nghĩ đến đó thôi cô ta đã muốn nôn.
Điều khiến cô ta không thể chịu đựng được hơn là cha cô ta thỉnh thoảng lại nói bóng gió với cô ta, nói rằng cô ta đã thành đạt, khinh thường người cha già tàn tật này, bình thường một năm không về nhà mấy lần, giờ không có việc làm thì vẫn phải ngoan ngoãn trở về.
Cô ta được cô ruột nuôi nấng từ nhỏ, mối quan hệ với cha rất bình thường, thậm chí có thể nói là rất xa lạ, cô ta không thích ánh mắt âm u của cha khi nhìn người khác, càng sợ nhìn thấy cơ thể không còn đôi chân của ông ta.
Nếu chỉ nói những lời bóng gió thì cũng thôi, lần này về nhà, ông ta luôn nhìn cô ta bằng một ánh mắt rất kỳ lạ, ánh mắt đó như thế nào nhỉ, lạnh lùng, vặn vẹo. Bị ông ta nhìn chằm chằm, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến con rắn độc lạnh lùng ẩn nấp trong bụi cỏ, một khi bị cắn, mạng sống sẽ không còn.
Hơn nữa không biết có phải cô ta nhạy cảm hay không, cô ta luôn cảm thấy ánh mắt của cha cô ta nhìn mình không giống ánh mắt của một người cha nhìn con gái nên có, mà giống như là... Nhìn phụ nữ.
Cái ý nghĩ này làm cho cô ta ghê tởm đến mấy ngày đều nuốt không trôi, thậm chí buổi tối cũng không dám nhắm mắt lại ngủ, còn tiếp tục như vậy, chắc chắn cô ta sẽ phát điên!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT