Nhìn hai người họ rời khỏi đồn cảnh sát, mà Sở Điềm vẫn chưa phản ứng được: thế là xong rồi sao?
Bên ngoài đồn cảnh sát, phó giám đốc che mặt: “Chết tiệt, cứ bỏ qua cho thằng đó vậy sao?”
Giám đốc nén giận: “Tạm nuốt cục tức này đi, có cơ hội sẽ xử nó sau, ông thấy đó, Sở Điềm cũng xen vào chuyện này, mà Lục Hiện thích cô ta lắm, nếu cậu ta mà biết rồi về nhà nói gì đó với cha cậu ta thì sao. Không đụng vào cha cậu ta nổi đâu, bây giờ tôi chỉ cầu mong thằng đó đừng nói gì thôi.”
Một cảnh sát bước vào phòng thẩm vấn, khoát tay với Hoắc Phong: “Được rồi, cậu thật may mắn, có thể đi rồi.”
Hoắc Phong còn đang thắc mắc, sao hai tên kia li bỏ qua cho mình dễ dàng như vậy, thì vô tình nhìn quá khe cửa, thấy Sở Điềm đứng ở bên ngoài đợi mình, anh lập tức đứng dậy bước đến, cúi đầu nhìn cô.
Sở Điềm lườm anh, không nói lời nào mà quay người bỏ đi.
Hoắc Phong giống như một đứa bé phạm lỗi, lặng thinh như sao cô.
Ra khỏi đồn cảnh sát, Hoắc Phong vừa định gọi cô, thì bỗng dưng có một người chạy tới kéo cánh tay anh, “Thế nào rồi? Không sao chứ?”
Hoắc Phong nhìn qua, là Bạch Âm, bartender ở Quang Âm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play