Sau khi bà đi, Sở Điềm ngã người ra ghế, thở phào nhẹ nhõm. Hoắc Phong nhìn cô như vậy thì bật cười, cố ý châm chọc:
"Lúc nãy không phải nói chuyện vui vẻ lắm sao? Bây giờ lại như quả bóng xì hơi vậy?"
Sở Điềm ăn ý không nhắc đến chuyện của bố Hoắc Phong, cô uống hết một cốc nước đầy, đặt cốc không xuống bàn, thở dài:
"Em cảm giác hôm nay em đã dùng hết nụ cười của cả năm rồi. Anh thử sờ mặt em đi, cứng đơ luôn rồi."
Hoắc Phong ngồi lại gần, thật sự đưa tay véo thử:
"Không cứng, vẫn đàn hồi lắm."
"Đừng đùa, em thật sự rất căng thẳng đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT