Chủ đề được chuyển thành công sang video ngắn, Sở Điềm cười ngại ngùng: “Tôi cũng rất bất ngờ, trước đây cổ họng bị thương, đã lâu không lồng tiếng, hôm đó nhất thời ngứa nghề, tùy tiện làm một đoạn, hiệu quả lại rất tốt.”
“Cổ họng bị thương à? Chuyện gì thế?” Người vừa lên tiếng là Hình Ức Thâm, lớp trưởng của bọn Sở Điềm, bây giờ đang làm hậu trường đài truyền hình thành phố Nhạc.
Sở Điềm: “Bây giờ thì không sao rồi, chỉ là không thể sử dụng cổ họng trong thời gian dài.”
“Vậy chẳng phải là sau này không thể lồng tiếng cho phim điện ảnh và truyền hình rồi sao?” Trịnh Cách Cách rất ngạc nhiên.
“Ừ, khả năng thế.”
Mọi người không ngờ còn có chuyện như vậy, nhất thời trong phòng yên tĩnh lại, cảm thấy cô không thể làm công việc này quả thực đáng tiếc.
Sở Điềm vội gõ bàn: “Sao vậy, đừng như vậy chứ, tôi đã không để ý nữa rồi, xem xem, không phải bây giờ tôi đang rất tốt sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play