Mọi người đã bắt đầu hơi hoảng, Hoắc Phong mới đi một lúc như thế mà vợ anh ngất, anh không làm thịt Trịnh Đồ và Hà Hữu Thần mới là lạ.
Trịnh Đồ quyết định dứt khoát, nghiêng người cõng Sở Điềm lên, hét lớn với Hà Hữu Thần, “Cậu ở chỗ này chờ Phong Tử đi, bọn tôi đưa cô ấy đi bệnh viện trước đây, lát nữa sẽ gửi địa chỉ cho cậu!”
Hà Hữu Thần nhanh chóng gật đầu, rồi cầm quần áo và điện thoại của Hoắc Phong đi ra trước sân khấu.
Đám đông trước mặt bắt đầu ùa lên, Hà Hữu Thần không thể chen qua được, chỉ có thể nhìn Hoắc Phong đang trả lời phỏng vấn từ xa. Đang nôn nóng muốn chết, chợt thoáng nhìn thấy một lối ra vào dành cho nhân viên, cũng không biết lối đó dẫn tới đâu, nhưng vẫn đánh liều đi đại. Sau khi rẽ mấy lần, may sao lúc đi ra, anh thật sự bóng lưng của Hoắc Phong ở phía trước.
Hà Hữu Thần hít sâu, chuẩn bị tinh thần, gọi to, “Hoắc Phong!”
Hoắc Phong quay đầu lại, nhìn Hà Hữu Thần qua đám đông, rồi ra hiệu bảo anh đợi, nhưng Hà Hữu Thần có vẻ rất lo lắng, cứ liên tục vẫy tay với anh. Hoắc Phong đành phải lịch sự gật đầu chào phóng viên, bày tỏ mình có chuyện. Điền Huy bên cạnh phát huy tác dụng của người quản lý, cản người giúp anh: “Xin lỗi, chúng tôi còn có việc phải xử lý, xin lỗi, xin lỗi.”
Hoắc Phong chạy chậm tới, nhìn thấy chỉ có một mình Hà Hữu Thần, bèn hỏi: “Tại sao chỉ có cậu, mọi người đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play