Hai người im lặng một lúc lâu, Tiểu Điềm ở đầu kia điện thoại mới khẽ nói: “Hoắc Phong, em cảm thấy mình thật rẻ mạt. Bị anh đùa bỡn một lần còn chưa đủ, bây giờ vẫn bám theo. Có phải anh cũng cảm thấy em rất buồn cười không?”
“Không gặp lại nữa à? Được, anh nhớ kỹ lời nói của anh hôm nay nhé. Cả đời này cũng đừng gặp em nữa.”
Tiểu Điềm cúp máy, thở hổn hển vì tức giận, cảm thấy mình không thể chịu được nữa. Cô nhanh chóng gọi cho Kỷ Thư Mạn: “Mẹ, có phải mẹ đã đi tìm Hoắc Phong không?”
Kỷ Thư Mạn thầm than không ổn: “Sao đột nhiên con lại hỏi như vậy…”
“Tốt nhất là không có. Mẹ, hôm nay con sẽ nói một lần, nếu mẹ dám đi tìm anh ấy để nói gì đó, thì cả đời này con sẽ ở vậy. Mẹ cứ chờ gặp con ở am ni cô đi. Cũng đừng tốn công tốn sức giới thiệu bạn trai gì cho con nữa.”
Nói xong, không đợi Kỷ Thư Mạn trả lời, cô đã vứt luôn điện thoại xuống sàn, ngồi gục xuống tại chỗ, ôm đầu khóc to.
Hoắc Phong nói chuyện điện thoại với Tiểu Điềm xong thì gọi cho Trịnh Đồ ngay: “Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ nhà của Tiểu Điềm cho cậu, cậu bảo Kiều Họa đến xem cô ấy giúp tôi nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT