Bên Hoắc Phong thì rất thuận lợi, nhặc được hai vỏ sò từ một con suối nhỏ, bên trong là hai chiếc túi không thấm nước, một trong số đó trùng hợp có vé tàu của Hoắc Phong, cái còn lại là của một người mà Hoắc Phong không biết. Anh đi hỏi đồng nghiệp ở Ánh Ngọc rồi trả lại vé tàu cho người đó. Trịnh Đồ cũng nhanh chóng tìm được vé tàu cho mình, thế là hai người cùng nhau đi tìm con dấu.
Thời gian đã trôi qua hơn phân nửa, trên đường đi, Hoắc Phong không gặp Sở Điềm nên hơi lo lắng, cứ nhìn ngó xung quanh. Trịnh Đồ đâm chọc anh: “Nếu lo cho người ta thì gọi điện thoại hỏi đi, có ai trói tay cậu đâu.”
Hoắc Phong lườm anh ta một cái, Trịnh Đồ không đợi anh mở miệng đã vội vã bỏ đi: “Ông đi tiểu đây.” Sau đó rảo bước chạy về phía nhà vệ sinh công cộng ở bên kia.
Hoắc Phong nghĩ ngợi một lúc rồi rút điện thoại ra gọi cho Sở Điềm, nhưng đầu bên kia lại truyền đến một giọng nói máy móc: Xin lỗi, số máy quý khách đang gọi không nằm trong vùng phủ sóng.
Hoắc Phong cúp máy, ngẩn ra nhìn tên cô hiển thị trên màn hình. Đột nhiên Trịnh Đồ ở đằng kia gọi anh: “Phong Tử! Đến đây! Có phát hiện mới nè!” Hoắc Phong vừa định đi qua thì thoáng thấy Lãnh Tịnh đang đi tới từ một con đường đối nhỏ. Anh có ấn tượng với cô ta vì biết rằng cô ta và Sở Điềm đi cùng nhau, thế nên bèn chạy đến ngăn cô ta lại: “Xin lỗi, Sở Điềm đâu rồi?”
Lãnh Tịnh đang chạy hớt ha hớt hải, đột nhiên có người bắt chuyện làm cô ta giật cả mình. Nhìn thấy đó là Hoắc Phong, cô ta mới thở phào rồi chỉ về một hướng: “Tôi vừa đi chỗ khác một lúc, khi quay lại đã không thấy cô ấy đâu nữa, nhưng không sao đâu, bọn tôi đã bàn với nhau sẽ tách ra tìm rồi tập hợp ở bến tàu rồi. Anh thế nào rồi, đã tìm được vé chưa?”
Hoắc Phong vừa định đáp thì Trịnh Đồ đằng kia lại hét lên: “Cậu đang làm gì vậy! Đến đây! Đóng dấu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT