May là ý định bản đầu của Thẩm Thiên Trản cũng không phải vì lấy lòng Quý Thanh Hòa, thấy anh ta khó chơi, mềm không được mà cứng cũng không xong liền không tiếp tục miễn cưỡng, thay vào đó là chào hỏi Mạnh Vong Chu.
Cơm nước xong xuôi, Thẩm Thiên Trản mượn cớ đi vệ sinh để ra quầy thu ngân tính tiền.
Trước khi đi vẫn không quên dùng ánh mắt ám hiệu cho Tô Tạm để cậu ta nắm bắt.
Tô Tạm và Thẩm Thiên Trản cấu kết với nhau làm việc xấu hai năm, sớm đã bồi dưỡng được sự ăn ý. Thẩm Thiên Trản vừa liếc mắt, cậu ta lập tức hiểu ý, mượn cớ mời rượu, nâng bình trà ngồi xuống bên phải Quý Thanh Hòa.
Cậu vừa mới ngồi xuống, Quý Thanh Hòa liền ngước mắt nhìn, ánh mắt thanh lãnh. Nếu không phải Tô Tạm xác định người đắc tội anh không phải bản thân thì quả thật cảm thấy ánh mắt này của Quý Thanh Hòa giống như đang nhìn xác chết, không hề có chút độ ấm nào.
Cậu ta ho nhẹ một tiếng, nhẹ cất giọng, ý đồ làm dịu đi xấu hổ: "Chắc Quý tổng còn có ấn tượng với tôi nhỉ? Hai ngày trước chúng ta vừa gặp mặt tại Quý Xuân Nhĩ Loan."
Lúc này Quý Thanh Hòa dứt khoát không nâng mắt lên, hoàn toàn coi thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT