Công viên giải trí mới mở cửa vào năm ngoái, trong công viên có rất nhiều nam nữ trẻ tuổi và trẻ em, rất náo nhiệt. Phương Lộ Lộ đi vào công viên, giống như một chú chim tự do, chân nhỏ chạy nhảy khắp nới, nhìn thấy cái gì cũng đều muốn chơi. Nhậm Nghiệp Lương đi theo phía sau Phương Lộ Lộ, dẫn cô bé đi chơi, còn Phương Thạch Đào thì đi cùng bà nội Phương.
Công viên giải trí này ở trong mắt của Ôn Duyệt nhìn có chút đơn sơ, cô dặn dò hai câu nhắc nhở Nhậm Nghiệp Lương đừng dẫn Lộ Lộ đi chơi những trò nguy hiểm. Bất quá lúc này còn chưa có những trò chơi nguy hiểm, tàu lượn siêu tốc cũng chỉ ở thành phố lớn mới có.
“Có muốn đi chơi một chút không?” Chu Diệu quay đầu hỏi.
Ôn Duyệt lắc đầu: “Không chơi, tùy tiện đi một chút thôi.”
Chu Diệu gật đầu: “Được.”
Anh rất tự nhiên mà nắm lấy bàn tay có chút lạnh lẽo của Ôn Duyệt, nói câu “sao tay lại lạnh như vậy”, sau đó vẫn luôn nắm tay cô không buông ra.
“Ngày mai mua vé lúc mấy giờ?” Ôn Duyệt hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play