Trong mắt cô mang theo vài phần đau lòng, giơ tay vuốt phẳng đôi mày đang cau lại của Chu Diệu trong lúc anh đang ngủ. Cô muốn ngồi dậy nhưng Chu Diệu ôm cô rất chặt, không chịu buông ra. Vì để không đánh thức Chu Diệu, Ôn Duyệt chỉ có thể thành thành thật thật nằm ở bên cạnh anh.
Nằm một lúc cô cũng cảm thấy buồn ngủ, đi theo ngủ một lát.
Ngủ đến giữa trưa, Ôn Duyệt và Chu Diệu mới tỉnh lại.
Cơm trưa là hai chị em Lý Niệm Thu và bà nội Phương chuẩn bị, đều là những món ăn đơn giản tự nấu. Sau khi ba người Chu diệu trở về, trong nhà rõ ràng náo nhiệt hơn rất nhiều, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, còn bàn bạc buổi chiều muốn tổng vệ sinh.
Ôn Duyệt: “Các anh mới trở về, nghỉ ngơi thêm hai ngày rồi lại tổng vệ sinh, đừng vội, đúng rồi, đêm nay chúng ta ăn lẩu thế nào?”
“Được nha!” Nhậm Nghiệp Lương giơ lên đôi tay tán thành, “Chị dâu, chị không biết, ở Thượng Hải cũng có tiệm lẩu, nhưng hương vị của những tiệm lẩu đó cũng không ngon bằng lẩu mà chị nấu! Hơn nữa người ở bên kia không ăn được cay, em rất muốn được ăn cay.”
Ôn Duyệt cong cong đôi mắt: “Vậy buổi tối tôi sẽ làm cay một chút?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT