Quan hệ khôi phục như trước, Lục Thành rất quen thuộc cùng nàng hàn huyên, Sao các người lại đến đây?
Ngưng Hương thở dài nói: Thế tử muốn đến Lão tiên sơn để săn bắn, chúng ta hầu hạ cuộc sống hằng ngày của ngài ấy, vừa rồi mới dùng cơm ở Nghênh Tiên cư, bỗng nhiên lại muốn đến bên này ngắm hoa... Bất quá cũng thật là trùng hợp, thì ra Lục đại ca làm việc ở đây.
Đúng là quá trùng hợp, ta cũng không nghĩ tới sẽ gặp nàng ở trấn này. Lục Thành tránh đi vòng qua một cây nghiêng, đi đến cành có quả, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng hồng của nàng: Ta với bạn trưa nay đến Nghênh Tiên cư để dùng cơm, lúc vừa đi ra liền nhìn thấy các người xuống xe, cho nên khi về đến đây nghe sư phụ nói các người sắp tới, nên lúc đó ta thấy nàng mới không có giật mình.
Hắn nhắc tới chuyện ngẫu nhiên gặp mặt ở trấn trên, Ngưng Hương có chút chột dạ, không tự chủ nhìn sang bên cạnh.
Lục Thành lập tức hiểu, lúc ấy nàng đã nhìn thấy hắn, xuống xe muộn, là vì muốn trốn hắn.
Là sợ hắn hiểu lầm cái gì sao?
Công tử tôn quý, nha hoàn xinh đẹp, quả thật làm cho người suy nghĩ sâu xa.
Nhưng thấy nàng mỗi lần về nhà đều mặc xiêm y cũ, Lục Thành sẽ tin nàng không phải là loại người thấy người sang muốn bắt quàng làm họ đó, người như vậy đều hư vinh, hận nhất là không thể áo gấm về nhà cho tất cả mọi người biết rõ nàng được chủ tử sủng ái.
Còn nàng thì lại sợ tất cả thôn dân quen thuộc hiểu lầm, hay chỉ sợ riêng hắn hiểu lầm?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT