Đuổi người xong, lúc Bùi Cảnh Hàn đối mặt với hai đại nha hoàn một lần nữa, lại khôi phục khuôn mặt tươi cười.
Tố Nguyệt ngầm cười lạnh, nếu đổi thành kiếp trước nàng nhất định sẽ cực kì cao hứng khi thấy Bùi Cảnh Hàn đối xử với người khác như thế, nhưng hiện tại nàng đã hiểu rất rõ ràng, một khi tương lai xuất hiện người làm cho Bùi Cảnh Hàn nhớ thương, thí dụ như biết ngâm thơ làm thơ, giỏi ca múa như Thẩm Du Du, thì kết quả của nàng, cũng giống như Liên Hoa hiện giờ, hơn nữa càng không bằng.
Vậy thế tử định khi nào xuất phát? Ngó ngó Liên Hoa, lại liếc nhìn Bùi Cảnh Hàn đầy thâm ý, Tố Nguyệt nhẹ giọng hỏi.
Bùi Cảnh Hàn bị ánh mắt giảo hoạt của nàng trêu chọc ngứa ngáy cả tâm can, nhìn Tố Nguyệt nhiều thêm một lát mới nói: Đi ngay.
Hắn cũng biết Tố Nguyệt vốn thức thời hơn Ngưng Hương, có lẽ Ngưng Hương có thể từ từ, ăn Tố Nguyệt trước cũng không tệ.
Rất lâu không có chạm vào nữ nhân, hắn rất muốn.
Lần nữa lên xe ngựa, Ngưng Hương nhạy cảm đã nhận ra ánh mắt của Bùi Cảnh Hàn đã thay đổi, số lần hắn nhìn Tố Nguyệt càng lúc càng nhiều.
Nhưng Ngưng Hương cũng không bởi vì mình tạm thời được an toàn mà buông lỏng, nàng càng sợ , sợ Tố Nguyệt không thể tránh khỏi sư mê hoặc của Bùi Cảnh Hàn
Nàng nên làm cái gì bây giờ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play