Sau khi rửa tay đi vào nhà, liền gặp A Mộc ngồi ở trên giường gạch, cầm tượng gỗ dấu ở phía sau, A Nam toét miệng cười bò đi tìm, một vòng lại một vòng không biết bò tới bao nhiêu vòng. Rốt cuộc cũng tìm được, A Nam cười hưng phấn, sau đó bắt chước A Mộc ngồi, đem tượng gỗ giấu ở phía sau lưng.
Nhìn thấy bọn nhỏ có thể chơi đùa với nhau như vậy, Ngưng Hương chợt cảm thấy thoải mái không ít, sau khi sủi cảo đã nấu xong, Lý thị chia vào nhiều chén đặt trên bệ bếp, rồi cùng Từ Thu Nhi bê vào bên trong phòng. Bột mì ở nông thôn không được trắng như ở trong thành, cũng không mịn bằng, nhưng mùi vị thì thơm ngon như nhau.
Ăn cơm thôi, đừng nghịch nữa. Bát đũa đều đã dọn xong, Ngưng Hương đi về Tây phòng, đoạt lấy tượng gỗ bỏ vào trên kệ, ôm lấy A Nam nói.
A Nam thấy A Mộc đã đi ra ngoài, bé cũng muốn bò theo sau.
Nhưng vừa vào phòng Đông, thấy cả nhà Từ Thủ Lương, bé lại cẩn thận đứng lên, đàng hoàng ngồi ở trước người Ngưng Hương.
Ngọc bội của A Nam thật đẹp! Từ Thu Nhi ngồi ở đối diện kinh ngạc nói.
Ngưng Hương sững sờ cúi đầu, quả nhiên nhìn thấy trước ngực A Nam có một sợi dây màu đỏ treo ngọc bội kỳ lân. Trước đây Ngưng Hương đã nhìn thấy dây màu đỏ đeo trên cổ của A Nam, lại không nghĩ rằng bên trong lại buộc đồ tốt như vậy. Nàng làm việc ở bên cạnh Bùi Cảnh Hàn đã từng gặp qua các loại ngọc tốt, mà miếng ngọc này của A Nam chính là loại dương chi bạch ngọc thượng đẳng nhất.
Nàng sờ miếng ngọc bội, trong lòng thầm nổi sóng to gió lớn.
Lục Thành sao lại có miếng ngọc bội như này? Nhìn cách hắn ăn mặc, tuyệt đối không thể mua nổi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT