Lục Thành từ từ đem người quay tới, kiên nhẫn dụ dỗ, sau cùng thấp giọng nhắc nhở: Nhanh lên đi, đừng để bọn chúng trở lại.
Lời này có tác dụng, Ngưng Hương cắn môi nghiêng đầu đoạt lấy khăn trong tay hắn, bảo hắn xoay qua chỗ khác.
Lục Thành ngoan ngoãn lĩnh mệnh, lo lắng lúc nàng giơ tay lau vai hắn bị mỏi, hắn bèn ngồi xuống trên ghế.
Không cần phải đối mặt với hắn, Ngưng Hương không khẩn trương nữa, nàng sờ đầu vai hắn bị đòn gánh ép chặt tạo thành vết tích, cau mày nói: Đã tưới xong hết chưa?
Lục Thành ừ một tiếng, Ngày hôm qua tưới được hơn phân nửa, hôm nay đều tưới xong rồi, cho nên sớm trở về.
Ngưng Hương nghe vậy lập tức tự trách, ngày hôm qua hắn mệt mỏi như vậy, nàng một chút cũng không có phát hiện, chỉ cảm thấy may mắn buổi tối hắn không cầu xin hoan hảo với nàng.
Buổi tối ta giúp chàng xoa bóp vai nhé. Trong lòng đau lòng, Ngưng Hương tự nhiên muốn đền bù tổn thất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT