Một lúc sau đám cỏ gai đã được nhổ gần hết, Nghiêm Kính nhịn không được muốn trở tay ra sau sờ, xem còn gai lưu lại hay không, Từ Thu Nhi luống cuống nắm lấy tay hắn, Đừng...
Ba chữ chớ lộn xộn chưa kịp nói ra, bàn tay nhỏ bé đột nhiên bị nam nhân nắm lấy.
Nghiêm Kính không có chủ mưu, bị tay của nàng đụng phải, tiếp theo động tác còn lại xuất phát từ bản năng. Biết rõ nàng sẽ tức giận, trước khi để nàng kịp phát tác cơn thịnh nộ, Nghiêm Kính nhanh chóng xoay người, nghiêm túc nhìn vào cặp mắt hạnh trong veo như nước của nàng nói: Thu Nhi, ta thực sự rất thích nàng, chuyện lần trước là do ta không đúng, nàng đừng giận ta nữa được không?
Trong mắt tràn đầy thành khẩn.
Nhưng Từ Thu Nhi đã từng thấy quá dáng vẻ này của hắn, lần trước ở vườn táo đỏ, lúc hắn làm bộ bồi tội cũng không phải bộ dáng quân tử như vậy sao?
Buông tay! Thấy đường đệ chăm chú nhìn sóc không để ý tới động tác của Nghiêm Kính, Từ Thu Nhi lạnh mặt nói.
Nàng đồng ý tiếp tục giúp ta lấy gai thì ta sẽ thả. Nghiêm Kính cò kè mặc cả nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play