Nói tiếp. Bùi Cảnh Hàn vuốt tay nàng.
Tố Nguyệt nhẹ nhàng cọ xát bả vai hắn, trầm mặc thật lâu mới buồn bã nói: Thế tử thích Ngưng Hương hơn, trong tâm của em biết rõ, nếu để em nói thật thì chuyện Ngưng Hương ra đi em thực không bỏ được, nhưng không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm, em, cuối cùng em nghĩ tới, Ngưng Hương đi rồi thì có lẽ thế tử sẽ thích em hơn...
Sợ nam nhân sẽ trách cứ, nói đến đây nàng không chịu nói nữa, toàn thân căng thẳng, hai tay ôm thật chặt hắn, sợ hắn tức giận.
Bùi Cảnh Hàn không trách nàng, cằm hắn dựa vào đỉnh đầu nàng, mắt phượng nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì nhưng ngoài miệng lại nói: Ta cho rằng em sẽ không tranh giành tình nhân...
Em không muốn cùng Ngưng Hương tranh! Tố Nguyệt vội vã ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt nam người nói, Em chưa bao giờ nghĩ tới sẽ cùng Ngưng Hương tranh giành, không chỉ Ngưng Hương, cho dù sau này thế tử có ai khác, em cũng sẽ không tranh, em, em chỉ hy vọng thế tử có thể, có thể yêu thích em hơn một chút thôi...
Nói đến đây thì đột nhien gục đầu lên vai nam nhân nhẹ nhàng khóc lên, Thế tử muốn trách em thì trách đi, ai không hy vọng người mình thích thích mình nhiều hơn một chút chứ?
Nước mắt tiểu cô nương làm ướt vai hắn, Bùi Cảnh Hàn lắc đầu cười, nâng khuôn mặt đầy nước của nàng lên, nhẹ nhàng hôn một cái, vô cùng nghiêm túc nói: Yên tâm, cho dù Ngưng Hương không đi, ta cũng sẽ thích em hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play