Trong tiểu viện nông gia có hai vị cô nương và một đứa nhỏ, Ngưng Hương vừa ngồi ở phía cửa bắc nhào bột vừa nhìn đệ đệ đang chơi ở chuồng gà, sau đó lại thấp giọng tán gẫu với Quản Bình đang ngồi trước bếp: Trước đây ngươi ở Hầu phủ làm gì?
Quản Bình vẫn im lặng.
Ngưng Hương cũng không mong đợi nàng trả lời, nhưng trong lúc cảm xúc nhất thời, nàng nhìn Quản Bình, sau đó lại quay mặt đi nói: Ngươi biết Tố Nguyệt không? Ta cùng tỷ ấy vào phủ cùng nhau, giống như tỷ muội ruột thịt vậy. Thế tử yêu thích chúng ta, đối với chúng ta nếu cứ đi theo thế tử còn có ngày bình yên sao? Cùng lắm là làm di nương, vận khí tốt thì giống như Chương phu nhân thế tử bình an vô sự, nhưng cũng chỉ bị nhốt trong viện nho nhỏ, muốn đi đâu trước tiên cũng phải hỏi chủ tử, đâu ra dáng vẻ của người làm chủ trong viện? Ta khuyên Tố Nguyệt cùng ta chuộc thân, nhưng nàng lại mắng ta không có lương tâm, phụ sủng ái của thế tử... Quản Bình, vài ngày nay nhìn thấy ngươi đi đi lại lại ở nhà chúng ta, ta nghĩ nếu ngươi là Tố Nguyệt thì hay biết mấy, chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm tỷ muội. Đáng tiếc ai có chí nấy, nàng không chịu theo ta về nhà, nhưng bây giờ xem ra nàng không chuộc thân cũng là chuyện tốt, đến khi thế tử trở về thì kết cục của ta là cái gì vẫn chưa biết.
Nàng không biết trong lúc Quản Bình mật báo cho Bùi Cảnh Hàn sẽ thế nói lại thế nào, nhưng Ngưng Hương chỉ muốn tận lực đẩy Tố Nguyệt xa khỏi việc này. Nàng nửa thật nửa giả nói cho Quản Bình, hy vọng nàng ta tin.
Quản Bình nhìn qua cửa giống như không nghe thấy.
Nếu như có thể lựa chọn, là thanh nhàn sống qua ngày hay vẫn muốn bôn ba mỗi ngày?
Ngưng Hương ít nhất còn có cơ hội lựa chọn, nàng ngay cả cơ hội cũng không có, biết sự tình càng nhiều càng khó thoát thân khỏi Hầu phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT