Tiểu cô nương lo sợ bất an, lúc quay trở lại bước chân liền giống như ốc sên.
Vừa vào phòng bếp, nàng lại chột dạ đem đóng kín luôn cánh cửa phòng bếp ở phía nam.
Ánh mặt trời bị che lấp, trong nháy mắt phòng bếp tối đi, bên kia ngoài cửa bắc, vẫn là một mảnh ánh nắng tươi sáng. Ánh mắt Ngưng Hương liếc qua, do dự một chút, mới nổi lên dũng khí đi về hướng bắc. Không ngờ mới bước ra ngưỡng cửa bắc, bên cạnh đột nhiên duỗi ra một cái lớn tay kéo nàng lại, Ngưng Hương a một tiếng thét chói tai, nhưng lại bị người phía sau nhanh chóng bụm miệng lại.
Là ta. Lục Thành vây nàng vào sát vách tường, cúi đầu oán giận nàng, Sao lại chậm như vậy? Ta sợ bị người khác bắt gặp nên đành phải bất đắc dĩ leo tường vào đây. Lúc nói chuyện bàn tay che miệng nàng đã buông xuống, rất tự nhiên ôm lấy eo nàng.
Cho dù đang trong lúc vui mừng Ngưng Hương cũng sẽ không dung túng để hắn động tay động chân với mình, huống chi bây giờ nàng đang phiền muộn chuyện hắn tới đây sẽ làm kinh động người khác, nàng liền đẩy tay hắn ra, nhíu mày khiển trách hắn, Huynh đã gặp mặt ta rồi đó, bây giờ lập tức đi đi!
Nàng đồng ý để hắn vào nhà là do không đành lòng hắn uổng công một chuyến tới đây lại tay không trở về, không phải là vì bị hắn bắt nạt mà nàng nguyện ý gả cho hắn , Ngưng Hương cũng không muốn chưa thành thân đã dung túng hắn muốn làm gì thì làm, khiến hắn cho rằng cô nương Từ gia không có lòng tự trọng.
Tiểu cô nương đã giận thật, mắt hạnh lạnh lùng trừng xuống đất, đôi môi đỏ mọng nói xong lại nhếch lên, vẻ mặt như muốn cách xa người khác ngàn dặm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play