Đề cập đến nữ nhi xinh đẹp như hoa của mình, Thôi thị nhìn như rầu rĩ kì thực lại tự hào nói: Vẫn chưa, mắt nó cao lắm, tú tài trấn trên tới cửa cầu hôn cũng không chịu gả, ta cũng không biết đến cùng nó muốn gả cho người như thế nào nữa.
Lại không nói tới tú tài tuổi đã gần ba mươi, trong nhà cũng không có của để dành.
Ngưng Hương lấy lệ trấn an nói: Mợ không cần phải gấp gáp, biểu tỷ mới vừa mười lăm, bộ dáng tốt tính tình cũng tốt, khẳng định còn có mối hôn sự tốt hơn.
Thôi thị cũng nghĩ như vậy, thấy cháu gái ngoại nói chuyện bùi tai, không giống như đang giả bộ, trong lòng Thôi thị có thêm sức mạnh, lông mày nhỏ nhắn nhíu lại, thở dài một tiếng nói: Hôn sự biểu tỷ cháu không vội, nhưng mợ lại đang rầu rĩ chuyện biểu ca cháu, năm ngoái biểu ca cháu thi cứ không qua, tháng tám năm nay lại muốn thi nữa, ta sợ lần này hắn vẫn thi không được.
Chương gia có tiền để dành, sớm đã đưa trưởng tử đi lên trấn trên học trường tư thục.
Việc này Ngưng Hương biết, hơn nữa nàng còn nhớ, vị biểu ca kia tựa hồ trời cho cũng không tệ lắm, lúc trước Thôi thị không chịu cho vay tiền lý do chính là muốn tích góp tiền để cho trưởng tử đi học, sau này lộ phí thi Hương kỳ cũng tốn không ít bạc...
Không đoán được lý do Thôi thị nhắc tới chuyện này, Ngưng Hương tiếp tục dịu dàng trấn an nói: Nếu là biểu ca, mợ càng không cần phải gấp gáp, huynh ấy mới hai mươi tuổi, năm ngoái lần đầu tiên đi thi có thể là do khẩn trương, lần này có lẽ đã hiểu việc thi cử hơn, với tài năng của biểu ca, chuyện thi tú tài sắp tới nói không chừng mợ còn phải đãi yến tịch đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT