Ngưng Hương mở rộng cửa chính, mời cữu cữu cùng mợ vào nhà mình.
Thôi thị thật nhanh nhìn lướt khắp sân nhỏ hai nhà, thấy sân nhỏ sạch sẽ, luống rau xanh mơn mởn, cười khen: Hương nhi về nhà đã bao lâu rồi? Sân được quét dọn sạch sẽ quá.
Ngưng Hương khách khí nói: Cháu mới trở về được ba ngày, đây đều là do Đại bá mẫu dọn dẹp dùm ạ.
Nịnh hót không đúng chỗ, Thôi thị có chút xấu hổ nhìn về phía Lý thị.
Lý thị nhìn bà ta rất không vừa mắt, không chút lưu tình châm chọc nói: Hôm nay ngọn gió nào thổi bà qua đây vậy? Có lẽ đã bốn năm năm không gặp rồi thì phải, nhìn bà vậy mà không thấy già tí nào, thật sự là không phục không được, nếu đổi lại là ta thấy em gái của chồng và cháu ngoại trai gần chết mà không cứu, còn làm hại cháu gái phải bán mình làm nha hoàn, thì có lẽ hàng đêm ta đều ngủ không yên, trời mưa lại không dám ra cửa, đỡ cho ông trời dùng sét đánh chết ta!
Giọng nói càng lúc càng lớn, nương của Đại Tráng ở sát vách đứng sát chân tường, mặt mũi đều tràn đầy ý cười.
Tức phụ thích nhất là nghe chuyện trong nhà của người khác, cha Đại Tráng quản không được đành chắp tay sau lưng đi vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play