Mặt trời càng lúc càng lên cao, trên lớp tuyết đọng ánh lên những tia nắng trong suốt, gió nhẹ thổi tới khiến người khác phải rùng mình, tuy lạnh lẽo nhưng lại tươi mát.
Phía trước chính là trấn Bạch Hà, ở đầu đường đang có một nam tử mặc áo xanh, vóc người cao lớn, mặt hướng về phía xe lừa mà ngóng trông, giống như đang đợi một ai đó.
Lý ma ma đã nhận ra Lý Tiến Bảo, khi thấy đứa con trai thứ ba của mình đang đứng đó, tính trẻ con của bà liền nổi lên, cố ý trốn sau lưng Ngưng Hương, rụt cổ nói: Ngưng Hương cúi đầu xuống đi, lát nữa khi hắn đi tới đây chúng ta cùng hù cho hắn giật mình. Trước kia bà đều ngồi xe lừa của Quách lão tam để về nhà, con trai bà chắc chắn sẽ không ngờ được lần này mình ngồi xe khác.
Ngưng Hương cười nhẹ một tiếng, nghe theo lời Lý ma ma, cả người cúi xuống, đầu cũng nghiêng về phía sau.
Bầu không khí vui vẻ khiến Lục Thành cũng vui theo, hắn quất roi khiến xe lừa đi nhanh hơn, tới khi khoảng cách càng gần, hắn thấy rõ bộ y phục mà nam tử đang mặc, trong lòng Lục Thành nổi lên nghi hoặc.Trên người nam tử mặc bộ y phục bằng tơ lụa, trấn Bạch Hà tuy giàu có và đông đúc nhưng cũng chỉ là một trấn nhỏ mà thôi, hắn chỉ đi ra đón mẫu thân thôi làm gì tới nỗi mà ăn mặc giống như là đang đón tết vậy?
Đều là nam nhân, Lục Thành rất nhanh đã hiểu tâm tư của đối phương.
Hắn quay đầu lại nhìn Ngưng Hương.
Tiểu cô nương đang nghiêng người ở phía sau nên hắn chỉ nhìn thấy nửa khuôn mặt trắng nõn và cái nhếch miệng khẽ cười của nàng.
Hai người có vẻ rất quen thuộc? Có lẽ cũng không phải chỉ mình con trai của Lý ma ma tình nguyện.
Chẳng biết tại sao, sự vui vẻ vừa rồi đã biến đâu mất, Lục Thành mím môi, nhưng lúc này hắn lại chợt cười.
Người ta hai bên tình nguyện thì sao, có quan hệ gì với hắn sao?
Con lừa lông xám vừa đi vừa lắc đuôi, ánh mắt Lục Thành bị chiếc đuôi của nó thu hút, nhưng càng đến gần hắn lại không nhịn được nhìn về phía người đứng ở ven đường, thấy dung mạo của đối phương coi như cũng đoan chính,khuôn mặt hơi đen lộ ra vẻ khờ khạo, chỉ lo ngây ngốc nhìn ra phía xa mà làm ngơ đối với xe lừa của mình, Lục Thành lắc lắc đầu, kịp thời ngừng xe lừa.
Lý Tiến Bảo lúc này mới chú ý tới chiếc xe lừa.
Cái tên tiểu tử ngốc này! Lý ma ma lớn tiếng cười nói, từ bên cạnh Ngưng Hương ngẩng đầu lên, vui tươi hớn hở nhìn con trai mình.
Nương! Lý Tiến Bảo hết sức ngạc nhiên mừng rỡ, ba chân bốn cẳng đến trước xe lừa, vừa giúp mẫu thân xách túi quần áo vừa cảm thấy kì lạ hỏi nàng, Hôm nay sao nương không ngồi xe của Quách lão tam ? Tuy đang nói chuyện với mẫu thân, nhưng ánh mắt lại thi thoảng liếc nhìn Ngưng Hương.
Lý Tam ca. Ngưng Hương cũng đã xuống xe theo Lý ma ma, đứng ở phía sau tươi cười chào hỏi Lý Tiến Bảo.