Lúc này trời đã sáng hẳn, Ngưng Hương nhìn hàng rổ anh đào đang che đậy cẩn thận xếp thành hàng, trong nội tâm khẽ động liền vén vải lên nhìn, ngoại trừ một cái giỏ có một vài quả anh đào giữ lại làm đồ ăn vặt thì những cái khác đều trống không, nói cách khác Lục Thành căn bản không có ý định đi phủ thành bán anh đào.
Nghĩ đến hắn hôm qua bộ dáng hắn nghiêm túc nói chuyện cùng nàng và Đại bá mẫu, Ngưng Hương âm thầm cắn răng.
Làm sao có người nói dối mà không chớp mắt như vậy chứ?
Lục Thành dám làm như thế sẽ không sợ bị nàng phát hiện, hắn còn hào hứng bừng bừng mà đánh xe lừa chạy tới cốc hoa đào. Trước đây hắn cùng với Nghiêm Kính đã dạo qua đây một vòng thì biết có chỗ này có cảnh đẹp mà thanh tịnh, sau khi vòng vèo bảy tám khúc cua thì mới ngừng lại.
Nước! A Nam đứng trên xe lừa chỉ mặt hồ phía trước kêu lên.
Lục Thành cười ôm nhi tử đi tới bên hồ. Trên bờ hồ, bãi cát mịn lấp đầy rộng hơn ba trượng, Lục Thành cởi giày của mình đi trên cát, cũng cởi giày cho A Nam để bé đi trên đất. Bãi cát xung quanh ba phía, phía đông thì có bóng cây che lấp hết sức mát mẻ.
A Nam ghét mặt trời nắng nóng, bé vừa được đặt xuống đất liền lắc lư lắc lư đi về hướng bóng cây râm mát bên kia, vừa đi hai bước đã quay đầu lại kêu Ngưng Hương, Nương!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play