Lúc ấy là hận, nhưng bây giờ khóc lóc xong cũng đã khiến hắn quyết định dừng tay, Ngưng Hương chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, chỉ mong hắn nói được làm được.
Sẽ làm được sao?
Hắn đối với Phùng cô nương tín nghĩa như vậy mà.
Một đường không lời đi đến bên cạnh xe lừa, Lục Thành đem bọc đồ của nàng trả lại cho nàng, Lên xe đi.
Ngưng Hương tiếp nhận bao đồ, nhìn cái dốc cao thấp giọng nói: Tới đường lớn rồi lên.
Lục Thành không kiên trì nữa mà dắt xe lừa cua quẹo, đầu cũng không quay lại lên dốc.
Ngưng Hương yên lặng đi sau lưng hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT