Thấy tiểu thư nhà mình quá khiêm tốn, Cẩm Tú nóng nảy liếc nhìn hoa mẫu đơn xung quanh đang nở rộ, ánh mắt nàng sáng lên: Tại sao lại không có, năm ngoái cũng là dịp hoa mẫu đơn nở rộ, Trâu lão tiên sinh nghe thấy bài thơ mẫu đơn của tiểu thư liền khen không dứt miệng, còn muốn xin vinh dự được nghe tiểu thư làm thơ, tiểu thư chính là khiêm tốn cũng không chịu đọc nữa, làm uổng phí cơ hội kết giao với Trâu lão tiên sinh.
Có chuyện này sao? Bùi Cảnh Hàn cuối cùng cũng mở miệng, mắt phượng mong đợi nhìn Thẩm Du Du, Biểu muội có thể đọc cho ta nghe một chút không?
Thẩm Du Du giận dỗi liếc mắt Cẩm Tú một cái, giống như trốn tránh tiến về phía trước, Nhất thời nổi hứng làm thơ, không dám bêu xấu trước mặt biểu ca.
Có thể được Trâu lão tiên sinh khen ngọi nhất định là không kém, thấy nàng không chịu nói, Bùi Cảnh Hàn liền nhìn về phía Cẩm Tú, Ngươi còn nhớ bài thơ đó không?
Cẩm Tú cười nói: Còn nhớ, tiểu thư làm bài thơ nào nô tỳ cũng nhớ hết, bài thơ đó gọi là (thưởng mẫu đơn).
Nói xong tự hào đọc bài thơ.
Bùi Cảnh Hàn nghe thấy hai câu đầu thì nhẹ nhàng gật đầu, tỏ ý khen ngợi, vẻ mặt coi như bình tĩnh, đợi khi Cẩm Tú đọc câu Duy có mẫu đơn thực quốc sắc, hoa nở thời tiết động kinh thành , giống như đang điểm mắt rồng, trong mắt phượng mới hiện lên vẻ kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play