Linh nhi chính là tên của vẹt huyền phượng, lúc trước Lục Thành không cảm thấy cái tên kia có vấn đề gì, hiện tại vừa nghe lại cảm thấy không thích hợp để cho A Nam nuôi. Chột dạ đối mặt với đường muội, Lục Thành lúng túng giải thích với thím: Tam thẩm, lúc cháu đi tới đó thì vừa lúc gặp người mua diều hâu... Cháu sợ bị người khác mua mất cho nên đã vội vã đổi mất, lại chưa kịp về nhà thương lượng với thẩm trước...
Nói cho cùng thì con vẹt kia là đường muội đưa cho A Nam, hắn nhất định phải nói rõ một chút.
Hứa thị thích nhất chính là đứa cháu trai lớn vừa chín chắn lại hiểu biết này, không đợi Lục Thành nói xong cũng đành cười nói: Không sao, nếu như là ta thì ta cũng đổi, tương lai A Nam của chúng ta nhất định sẽ có tiền đồ lớn, cho nên nuôi ưng mới xứng với nó.
Một chút cũng không tốt, con chim này hung dữ như vậy lỡ như mổ trúng A Nam thì sao bây giờ? Lục Anh vừa không nỡ bỏ con vẹt của mình, lại càng ghét bỏ con chim ưng này quá hung dữ, thở phì phì trừng mắt nhìn đại đường huynh, Gì mà mua cho A Nam chơi, nhất định là đại ca muốn nuôi ưng!
Lục Thành sờ đầu đường muội, cười xòa nói: A Anh đừng nóng, chờ sau này đại ca kiếm được tiền thì sẽ mua lại con vẹt cho muội, mua loại mà so với Linh nhi của muội còn xinh đẹp hơn . Muội cũng không cần lo lắng cho A Nam, đại ca tuyệt đối sẽ không để cho diều hâu mổ nó đâu. Hắn xem A Nam như con trai ruột thì sao có thể để bé bị thương được? Những điều cần chú ý thì hắn đã hỏi thăm Đậu chưởng quầy rõ ràng.
Lục Anh vẫn còn giận dỗi, bĩu môi chạy, không muốn nhìn thấy hắn nữa.
Lục Thành bất đắc dĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play