Buổi tối không được, nương của con vẫn còn đang ngủ, không muốn người khác cướp chăn của nàng, ban ngày nương mới có thể chơi đùa với A Nam. Tay trái Lục Thành ôm nhi tử, tay phải lại xoa xoa đôi mắt của bé, A Nam nghe lời, đừng khóc.
A Nam biết thế nào là cướp chăn, phụ thân với bé đã từng nghịch qua, tiểu tử nháy mắt mấy cái, hiểu chuyện nhìn sang phụ thân, đặc biệt nghiêm túc nói: Không! Vừa nói vừa lắc đầu.
Lục Thành hiểu ý nhi tử, cười nói: A Nam ngoan lắm, không cướp chăn của mẫu thân, vậy tối nay phụ thân ôm con ngủ nhé?
A Nam ngoan ngoãn gật đầu.
Cơ bản đã dụ dỗ xong tiểu tử này, Lục Thành ôm hắn về phòng, nghiêm túc nói: A Nam cũng không được cướp chăn của phụ thân.
A Nam nhếch miệng cười xấu xa, ngón chân nhỏ bé hơi xòe ra đạp vào ngực phụ thân.
Lục Thành xoa xoa chân nhỏ mập ú của bé, sau khi trở về Đông phòng liền nhét tiểu gia hỏa này vào trong chăn, hắn đi giặt khăn nhỏ giúp con lau mặt. Vừa trở về liền thấy nhị thúc nhấc nách của bé, còn bé thì nghịch ngợm đi tới đi lui ở trên lưng tam thúc, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như trời tháng sáu, một khắc trước còn mưa như trút nước, bây giờ mặt trời đã lên cao tỏa nắng rực rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play