"Đại Hùng, ta nhớ được ngươi từng nợ Kính Hồ y trang ta nhân tình, lúc này ngươi rút lui, ta coi như đã trả nhân tình này."
Hà Nhạc Lễ ngồi ở chủ vị lúc này lên tiếng.
"Ta chỉ nợ các ngươi chút nhân tình kia, ngươi còn không thấy ngại mà nói, chẳng lẽ trước đây ta cứu đệ tử của các ngươi mấy lần, còn chưa đủ trả hết nợ ư?"
Đại Hùng có chút khó chịu, hắn cảm thấy Kính Hồ y trang quá được voi đòi tiên.
Hà Nhạc Lễ nhíu mày một cái, dù cho Đại Hùng đã sớm trả nhân tình, cũng không sao cả.
Mấu chốt là ngữ khí của Đại Hùng, người bình thường cho dù là không có quan hệ với Kính Hồ y trang bọn họ, cũng sẽ không dễ dàng đắc tội bọn họ. Bởi vì bất kể là ai, đều không biết sau này có thể tới cầu xin Kính Hồ y trang hay không.
Nhưng mà giọng điệu của Đại Hùng như thể không sợ đắc tội Kính Hồ y trang bọn họ, điều này khiến cho Hà Nhạc Lễ vẫn luôn được người ta tôn kính rất phiền muộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play