"Nếu như hắn còn tiếp tục đánh bạc, cũng không cần quan tâm hắn, để hắn bị người ta đánh gấy tay chân là được rồi." "Chỉ cần người còn sống, ta không thèm để ý hắn là người đần độn, hay là phế nhân." Hoàng An Trạch cuối cùng ném cái nhìn cực ghét bỏ với Hoàng Đông Kiệt, sau đó xoay người đi vào rong hẻm nhỏ tối tăm, biến mất không thấy đâu nữa. Hắn không cần cảnh cáo Trịnh Lương Tài cái gì cả, dù cho Trịnh Lương Tài từ diện mạo của hai người bọn họ nhìn ra chút gì đó, hắn biết Trịnh Lương Tài là người thông minh, không phải một người lắm mồm. "Thật là xui xẻo, sao lại gặp phải loại chuyện này."

Trịnh Lương Tài nhìn thấy Hoàng An Trạch rời đi, ánh mắt liếc nhìn Hoàng Đông Kiệt, một tên ma cờ bạc, không có cái gì đáng chú ý, hắn thu tâm mắt lại nhìn về phía con hẻm nhỏ mà Hoàng An Trạch rời đi.

"Tuổi còn trẻ đã trầm ổn như vậy, tương lai thành tựu của hắn chỉ có cao chớ không thấp, hay là ta đầu tư trước một chút."

Trịnh Lương Tài suy nghĩ một hồi, hắn cảm thấy bản thân rất ít khi nhìn lầm, chỉ là ngại vì thân phận của Hoàng An Trạch là Cẩm Y Vệ, đó là một thanh lửa, áp sát quá gần dễ làm bỏng chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play