Khi hai người Tề Ninh trồi lên mặt nước, bốn phía liền vang lên một trận tiếng kêu gào, Tề Ninh cũng căn bản không rảnh để ý tới, nhìn về phía Đường Nặc, lo lắng nói: "Đường cô nương, thương thế của cô như thế nào? Có sao không?"
Đường Nặc lắc đầu, hai người đều nhìn về phía Đoạn Thanh Trần, chỉ thấy lưng Đoạn Thanh Trần hướng lên trên, lúc này lại giống như một cái xác nổi trên mặt nước, dường như đã mất đi tri giác.
"Đường cô nương, người này có thể là tội phạm mưu phản trọng yếu, ta muốn thẩm vấn." Tề Ninh chỉ cho rằng Đường Nặc cũng muốn lấy được cái gì đó từ trên người Đoạn Thanh Trần, dùng giọng điệu thương lượng nói: "Ta chuẩn bị đưa hắn vào đại lao Hình bộ, ngươi thấy thế nào?"
Đường Nặc sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng gương mặt lại ửng đỏ, nhẹ giọng nói: "Ngươi... ngươi dẫn hắn đi là được." Tề Ninh cau mày, biết cô vừa rồi chỉ xử lý vết thương đơn giản, tiếp theo còn phải dùng thuốc, nói: "Đường cô nương, cô đi chữa thương trước đi, tới đây giao cho ta là được." Nghĩ thầm Đường Nặc y thuật tinh xảo, tuy bị đâm trúng sau lưng, nhưng với y thuật của cô, chắc chắn sẽ không gây nguy hại quá lớn cho cô.
Đường Nặc gật đầu, Tề Ninh lúc này mới nhìn xung quanh, chỉ thấy bốn năm chiếc thuyền hoa tạo thành một vòng tròn lớn. Bên mép thuyền của mỗi chiếc thuyền hoa đều có một đám người chen chúc nhau, tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, không ít người chỉ trỏ, nghị luận ầm ĩ.
Tề Ninh biết vây xem náo nhiệt là bệnh chung của mọi người, cũng không để ý nhiều, đưa tay qua kéo cánh tay Đoàn Thanh Trần. Thân thể Đoàn Thanh Trần phập phồng theo sóng nước, không có chút phản ứng nào. Tề Ninh nghĩ thầm chẳng lẽ mình hấp thụ nội lực quá mức, Đoàn Thanh Trần đã hoàn toàn mất đi ý thức?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT