Tề Ninh cười hắc hắc, hỏi ngược lại: "Cô nương, tại sao cô lại để ý đến việc đồ đệ của ta rốt cuộc là vị cô nương nào?"
Tây Môn Chiến Anh chỉ cảm thấy mặt hơi nóng, hơi cúi đầu, không dám nhìn Tề Ninh, chỉ nói: "Ta... ta chỉ muốn xem ta có quen biết cô nương kia hay không thôi."
"Thì ra là thế." Tề Ninh khẽ gật đầu, nói: "À, trí nhớ lão ăn mày không được tốt lắm, để ta ngẫm lại, hình như là...!" Hơi ngửa đầu suy tư, Tây Môn Chiến Anh lại mở to hai mắt nhìn Tề Ninh, thậm chí quên cả hô hấp, Tề Ninh vỗ mạnh đầu một cái, cười nói: "Đúng rồi, nhớ ra rồi, lão Hoa nhớ cô nương kia họ Trịnh!"
"Họ Trịnh?" Tây Môn Chiến Anh lập tức lộ vẻ thất vọng, lập tức cắn môi đỏ, có chút tức giận nói: "Nguyên lai hắn còn nhớ một người họ Trịnh."
"Hắn chẳng những nhớ, dù có ngủ cũng không quên được người ta." Tề Ninh thở dài: "Đêm đó hắn uống say, sau khi nằm xuống, còn nói mớ, nói cái gì mà Trịnh Anh ta rất nhớ anh..." khoát tay nói: "Thôi thôi, chuyện của người trẻ tuổi, lão ăn mày thật sự là nói không nên lời."
Thật ra hắn là một người bị dịch dung hơn ba mươi tuổi, chỉ là trên mặt lôi thôi khô héo, cho nên nhìn giống như người bốn mươi tuổi, nhưng mà nói chuyện ra thì lại có vẻ già dặn, giống như một lão già năm mươi tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play