Tề Ninh nhíu chặt lông mày, nói: "Ngươi là người Bắc Hán?"
Tú Nương nói: "Gia phụ vốn là một huyện lại nhỏ dưới quận Định Đào ở Bắc Hán, trước khi Tần Hoài đại chiến, gia phụ biết bên phía Định Đào nhất định sẽ bị vạ lây, người sợ người nhà bị liên lụy, bèn dẫn chúng ta rời khỏi Định Đào, muốn tránh né chiến họa."
"Ồ?" Tề Ninh nói: "Phụ thân ngươi là quan lại, chưa chiến đấu đã đi trước, xem như lâm trận bỏ chạy rồi."
"Vâng." Tú Nương nói: "Khi đó có rất nhiều quan lại dẫn theo người nhà rời khỏi, phụ thân cũng nước chảy bèo trôi. Nhưng cũng không dám đi về phía bắc, lo lắng bị bắt truy cứu trách nhiệm, cũng không dám đi về phía nam, chỉ có thể đi về phía Đông Tề." Hắn cúi đầu, giọng nói khá bình tĩnh: "Còn chưa đi được bao lâu, trên đường đã gặp phải loạn khấu..."
Tề Ninh biết khi đó đại chiến sắp tới, lòng người bàng hoàng, có một số người kết cỏ thành giặc cướp giết người, đó cũng là chuyện khó tránh khỏi, chỉ nghe Tú Nương tiếp tục nói: "Bọn họ gặp người liền giết, thấy tiền liền cướp, chúng ta một đạo nhân cũng khó có thể may mắn thoát khỏi..." Nói đến đây, thanh âm cũng mang theo chua xót.
Có lẽ là thời gian trôi qua vài năm, nàng đã thương tâm nhiều năm, cho nên bây giờ tâm tình khống chế được cũng không tệ lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT