Tề Ninh thấy hai đại tông sư cũng không để ý tới bên này, Mộ Dã Vương vẫn đang tự mình dưỡng thương, Xích Đan Mị lại cau mày xinh đẹp, như có điều suy nghĩ, cũng không để ý tới mình, lập tức có chút chán nản, nghĩ thầm Bắc Cung phân phó mình đi thu thập tân phòng, nhưng nơi này làm sao có thể thu thập, nhưng nếu đã muốn làm trò, cũng nên ra dáng ra hình, ngẫm lại cũng chỉ có phòng ở lúc trước Xích Đan Mị đã từng ở miễn cưỡng vừa vặn, lập tức liền đi qua, nhìn thấy trong phòng kia còn sáng đèn, nghĩ thầm đèn dầu kia có độc, cũng không tiện dùng nữa, tìm một ngọn đèn ở trong phòng khác, đốt lên đèn, lúc này mới giơ đèn đi qua.
Đi vào trong phòng, lại nhìn thấy một người nằm trên đất, người nọ mặc quần áo vải thô, trên đầu có một tấc tóc, tuổi còn trẻ, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng nhìn chằm chằm mình, chính là Tề Ngọc.
Tề Ninh lúc này mới nhớ tới còn có một người như vậy ở chỗ này, lúc trước đã quên mất người này, hắn cũng không có hảo cảm gì với Tề Ngọc, cũng không để ý tới hắn, đi qua ném ngọn đèn dầu có độc đèn trên bàn ra xa xa, đặt ngọn đèn mình tìm được lên bàn, liếc nhìn Tề Ngọc, nghĩ thầm lát nữa phải làm phòng mới, tiểu tử này tự nhiên không thể ở lại chỗ này, đi qua liền xách Tề Ngọc lên ném ra ngoài.
Tề Ngọc thấy Tề Ninh đưa tay tới, lập tức nói: "Ngươi dám đụng vào ta?"
Tề Ninh thầm buồn cười, ngồi xổm xuống cười nói: "Ồ, đây chẳng phải cao tăng của Đại Quang Minh Tự à? Sao lại chạy tới đây? Sao nào, đại sư muốn ra ngoài hóa duyên à? Ngươi nói cái gì, ta không dám đụng vào ngươi?" Giơ tay lên, hai bên đập một cái, tiếng bốp bốp vang dội.
Tề Ngọc nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện ra vẻ oán độc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play