Giọng nói của Bạch Vũ Hạc không lớn, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng những lời này nói ra lại mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách vô hình, quan viên kia hơi há miệng, nhưng lại không thể nói ra lời.
Tề Ninh nhìn thấy, thầm nghĩ đảo chủ Bạch Vân quả thật là thần ở Đông Tề, nơi này là nội uyển của hoàng cung, quốc quân Đông Tề đang ở đó. Lúc trước hai lão nô ngoảnh mặt làm ngơ với lời Thái tử nói, còn Bạch Vũ Hạc dường như không hề để ý đến quốc quân Đông Tề đang ở trong điện, do vậy có thể thấy được địa vị của đảo Bạch Vân ở Đông Tề chí cao vô thượng ra sao. So với hoàng cung Đông Tề, Bạch Vân đảo dường như càng giống chúa tể của Đông Tề hơn.
Sắc mặt quốc quân Đông Tề càng khó coi, thái tử Đông Tề cũng nhíu mày, Thân Đồ La chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Vũ Hạc, im lặng không nói.
Xích Đan Mị quay đầu nhìn về phía quốc quân Đông Tề trên điện, hừ lạnh một tiếng, cũng không buông Tề Ninh ra, vẫn gác dao găm vào cổ họng, rời khỏi đại điện. Đi qua bên cạnh Bạch Vũ Hạc, liếc nhìn Bạch Vũ Hạc, Bạch Vũ Hạc vẫn khoanh tay, trầm mặc không nói, Xích Đan Mị khẽ cắn răng, mang theo Tề Ninh nhanh chóng rời đi.
Võ sĩ Đông Tề hai mặt nhìn nhau, lúc này cũng không biết có nên đuổi hay không, nhị nô liếc nhìn nhau, thân hình cùng lóe lên, ra cửa điện, đám người Tề Phong cũng đồng loạt tiến lên, đã thấy thân hình Bạch Vũ Hạc lóe lên, đã ngăn trước cửa điện, lạnh lùng nói: "Nếu ta đã nói vậy, trừ phi ta chết, nếu không không ai được phá hư."
Nhị nô liếc nhìn nhau, sát nô chắp tay nói: "Nhị gia, đảo chủ có lệnh, phải mang về." Vong nô nói tiếp: "Lệnh của đảo chủ, không dám cãi lời!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT