Tề Ninh biết hôm nay Cố Thanh Y tới, đơn giản là cảm kích mình giải vây giúp Cố gia, trong lòng thầm than, nếu không phải như thế, chỉ sợ mỹ kiều nương phong thái yểu điệu này cũng sẽ không chủ động đi vào trong phòng mình.
Hắn uống vài ngụm canh, sau đó mới nói: "Đa tạ Tam nương, vất vả rồi." Ngữ khí vô cùng khách khí.
Đôi mi thanh tú của Cố Thanh cau lại, dường như không thích ứng với loại ngữ khí này của Tề Ninh, nhưng vẫn cười nhạt một tiếng, ngồi xuống cái ghế bên cạnh Tề Ninh, nhẹ giọng nói: "Chuyện bên hiệu cầm đồ, ta đã biết, lần này... lần này là nhờ có ngươi."
Tề Ninh lắc đầu nói: "Tam nương không cần khách khí, chính là người vốn không quen biết, nếu ta gặp phải tên lưu manh côn đồ hại người này, cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
Cố Thanh Chỉ thản nhiên cười, nói: "Vậy ngươi làm sao nghĩ ra biện pháp như vậy?"
"Thật ra cũng không có gì, chỉ là nghĩ ngợi lung tung thôi." Tề Ninh để chén canh vào trong khay, nói: "Tam nương chỉ khuyên cữu phụ sau này đừng tin bánh từ trên trời rơi xuống là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT