Trước mái hiên có thác nước đổ xuống, hạt mưa đánh vào nóc nhà kêu lốp bốp, mà nước mưa theo mái hiên lăn xuống, giống như là lăng không kéo theo một cái rèm buông xuống làm tan chảy sương mù, chia nhà gỗ và bên ngoài thành hai thế giới, trong tiếng lách cách, càng hiện ra sự yên tĩnh đáng sợ trong rừng.
Dùng xong lương khô, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.
Đối phương rõ ràng là người Miêu, lại giả làm người Hán, đám người Tề Ninh tự nhiên đối với đám người Miêu này có lòng đề phòng, mà đối phương hiển nhiên cũng rất đề phòng đoàn người Tề Ninh, song phương đều có cố kỵ, cho nên đều không phát ra tiếng động.
Chợt nghe thấy bên kia truyền đến một tiếng kêu khẽ, dường như rất là thống khổ, Tề Ninh nhất thời nhíu mày, Tề Phong cũng đã tiến sát đến bên tai Tề Ninh, hạ giọng nói: "Công tử, bên bọn họ hình như có người bị thương."
Tề Ninh khẽ vuốt cằm, song phương tuy rằng không nói lời nào, nhưng lại bất động thanh sắc quan sát lẫn nhau.
Nhà gỗ nhỏ ở dã ngoại này tuy rằng không nhỏ, nhưng nói lớn cũng tuyệt đối không lớn, tuy rằng hai nhóm người mỗi bên ở một bên, hơn nữa song phương đều không nhóm lửa, trong phòng thập phần lờ mờ, nhưng một ít động tác của đối phương vẫn có thể loáng thoáng thấy rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT