Tề Ninh cười nói: "Hoàng thượng, đây là phúc phận của người, chuyện này không mấy người biết, ta vào cung bẩm báo với Hoàng thượng, không biết Hoàng thượng chuẩn bị xử lý thế nào?"
"Mau cứu người quan trọng hơn." Long Thái lập tức nói: "Đi tìm Trung Nghĩa hầu trước, để hắn đi tìm Hộ bộ đòi bạc mua dược liệu, nhanh chóng chế thuốc cứu người..." Nói đến đây, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn vốn là hạng người nhạy bén hơn người, lúc này ngữ khí của Tề Ninh hắn đã cảm nhận được một ít mùi vị, nhìn Tề Ninh, hỏi: "Không có mấy người biết?"
Tề Ninh trong lòng biết Long Thái hẳn là có điều ngộ ra, tiến lại gần, hạ thấp giọng nói: "Đều là người thân tín, Hoàng thượng yên tâm."
Long Thái đưa tay sờ cằm một cái, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi có ý gì?"
"Nếu như Hoàng thượng giao đơn thuốc giải cho Trung Nghĩa Hầu, ông ta lại muốn tìm Hộ bộ lấy bạc, rồi quay lại đi mua thuốc, chỉ sợ sẽ chậm trễ không ít thời gian." Tề Ninh thấp giọng nói: "Hơn nữa dân chúng không rõ chân tướng uống thuốc giải, còn tưởng rằng Trung Nghĩa hầu xử sự có phương pháp, ngược lại Hoàng thượng không có được chỗ tốt gì."
Long Thái nhíu mày nói: "Toàn bộ giang sơn đều là của trẫm, trẫm muốn tranh chỗ tốt gì với Trung Nghĩa Hầu? Hơn nữa cứu mạng quan trọng hơn, muốn làm gì khác." Thấy Tề Ninh không nói lời nào, Long Thái nhìn trái nhìn phải, lúc triệu kiến đại thần, ngự thư phòng cũng không để thái giám hầu hạ, thấy không có người, mới thấp giọng nói: "Tề Ninh, ngươi nói chuyện này có thể làm văn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play