Bóng đêm thăm thẳm, tuy rằng trận tuyết đầu mùa đông vẫn chưa rơi xuống, nhưng mà khí lạnh ban đêm đã rất nặng, Tề Ninh xuyên qua một cổng vòm hình cung, đi vào trong viện, quấn áo khoác trên người, nhìn thấy trên giấy cửa sổ chiếu ánh đèn, quả nhiên như lời Cố Thanh Y nói, Đường Nặc chưa nghỉ ngơi.
Hắn do dự một chút, nhưng vẫn tiến lên gõ cửa, rất nhanh nghe được một tiếng "két" vang lên, cửa phòng mở ra, Đường Nặc thanh lệ đã xuất hiện ở trước cửa, nhìn thấy Tề Ninh, Đường Nặc đầu tiên là ngẩn ra một chút, nhưng hiển nhiên cũng không tính là quá ngoài ý muốn, nhẹ giọng nói: "Vào đi."
Trời đã khuya, Đường Nặc tựa hồ không thèm để ý một nam tử tiến vào phòng của mình.
Tề Ninh đi vào trong phòng, vốn định xoay người đóng cửa lại, nhưng do dự một chút, chỉ khép hờ cửa, đi theo sau Đường Nặc vào trong phòng.
Dáng người Đường Nặc yểu điệu thon dài, bình thường nàng không thích nói chuyện, tính cách khiêm tốn, nhưng lại không khiến người ta có cảm giác lạnh như băng, ngược lại sẽ khiến người ta cảm thấy tự nhiên và hiền hòa.
Đường Nặc không để ý dẫn Tề Ninh vào trong phòng, đi vào trong phòng, Tề Ninh mới phát hiện trên bàn ở chính giữa có bày mấy cái hũ, cái hòm thuốc kia cũng đặt trên bàn, muốn mở ra lúc này, Tề Ninh biết trừ phi lúc chữa bệnh cứu người, Đường Nặc cũng không dễ dàng mở hòm thuốc của mình ra, nửa đêm, lại mở hòm thuốc ở trong phòng, nhưng không biết vì sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT