Sáng sớm hôm sau, Dương Ninh sai người thu chi lấy ngân phiếu năm trăm lượng bạc, do Đoạn Thương Hải tự mình dẫn hai người hộ tống, đi thẳng đến Quỳnh Lâm thư viện.
Tuy rằng chưa tuyết rơi, nhưng đã phủ một tầng sương lạnh, Dương Ninh mặc áo bào bông gấm vóc, khoác một áo khoác màu đen, nhưng cũng thập phần ấm áp.
Không thể không nói, cho dù kinh tế Hầu phủ có chút giật gấu vá vai, nhưng so với người bình thường thì vẫn mạnh hơn nhiều, ít nhất không lo cơm áo.
Dương Ninh không nhịn được nghĩ, nếu không có lần kia lén lút thay cột đổi cột, cũng không biết hôm nay mình rốt cuộc lăn lộn thành bộ dáng gì, tuy rằng lấy năng lực của mình, ngược lại không đến mức chịu lạnh chịu đói, nhưng tuyệt đối sẽ không tốt hơn làm Hầu gia.
Bốn người cưỡi ngựa mà đi, không cưỡi xe ngựa mà đi về hướng thành đông. Dương Ninh không biết vị trí của thư viện Quỳnh Lâm, Đoạn Thương Hải lại hết sức quen thuộc, đi gần nửa canh giờ, rẽ vào một con đường dài, đi không bao lâu, liền thấy phía trước xuất hiện một cái cổng cao lớn, gạch xanh cột đỏ, trên cổng chính viết bốn chữ to màu son.
Quỳnh Lâm thư viện!
Hai bên trái phải đều dựng một tấm ván gỗ màu trắng, phía trên viết một câu từ trên xuống dưới, chính là một bộ câu đối.
Bên trái viết Đức Lĩnh Cổ Thiện Quyển, tay phải thì có "Náo nhiệt tiểu đào nguyên".

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play