Đinh Dịch Đồ không nói gì, ngược lại Đậu Liên Trung đã đi tới, thản nhiên nói: "Đinh tổng tiêu đầu hành tiêu thiên hạ, dựa vào quan hệ nhân mạch, người kết bạn nhiều vô số kể. Bất quá theo ta thấy, người quen Đinh tổng tiêu đầu không ít, nhưng Đinh tổng tiêu đầu chưa hẳn nhớ rõ tất cả mọi người."
Dương Ninh cũng không tranh luận, chỉ là mỉm cười nói: "Đậu công tử, nghe nói trên sông Tần Hoài này, có không ít thuyền hoa chính là của Đậu công tử ngươi, không biết là thật hay giả?"
"Vậy thì sao?" Đậu Liên Trung hỏi ngược lại.
Dương Ninh cười nói: "Cũng không có gì." Quay đầu hỏi Viên Vinh: "Viên Vinh, chiếc thuyền hoa của Trân Châu cô nương, có phải cũng thuộc sở hữu của Đậu công tử không?"
Viên Vinh còn chưa trả lời, Đậu Liên Trung đã nói: "Không sai, chiếc thuyền hoa kia chính là của ta, năm đó Bách Bảo Lâu họ Tiết kinh doanh không tốt, thiếu ta một lượng bạc lớn, tiểu tử kia vọng tưởng chết cũng có thể trốn tránh nợ nần, thiếu nợ trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, trân châu nếu là thị thiếp của hắn, đương nhiên cũng có thể gán nợ."
"Hóa ra trân châu là bị ngươi xem như là gán nợ." Dương Ninh nói: "Nói như vậy, khế ước bán mình của trân châu hiện giờ nằm trong tay ngươi?"
Đậu Liên Trung tựa hồ cố ý muốn kích thích Dương Ninh cùng Viên Vinh, cười nói: "Không sai, khế ước bán mình nằm trong tay ta. Dựa theo luật Đại Sở của ta, trân châu là sở hữu của ta, giống như trâu ngựa vậy, vừa rồi nàng không nghe lời, sau này ta tự nhiên phải dạy dỗ nàng một phen." Liếc nhìn Viên Vinh một cái, trong mắt không khỏi đắc ý, nói: "Viên công tử, nghe nói năm đó ngươi cùng họ Tiết quan hệ không tệ, nghe nói ngươi còn hứa sẽ chăm sóc trân châu, thế nào, có muốn chuộc thân cho trân châu không?"
Khuôn mặt trắng nõn của Viên Vinh hơi đỏ lên, trầm giọng nói: "Đậu công tử, mọi việc không nên làm quá mức."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT