So với Định Đỉnh Bắc Quốc của Đại Sở, việc khai trương lại của Quỳnh Lâm Thư Viện đương nhiên không thu hút quá nhiều sự chú ý.
Lúc Tề Ninh đi vào Quỳnh Lâm thư viện, cũng không có nhiều cô nương nhập học, lúc nhìn thấy Trác Thanh Dương, Trác Thanh Dương đang tự mình biên soạn bài văn, nhìn thấy Tề Ninh tới, Trác Thanh Dương buông bút, cười nói: "Vương gia đưa bạc tới đây à?"
Tề Ninh thở dài, đặt mấy tấm ngân phiếu lên bàn, nói: "Hết thảy đều bắt đầu lại từ đầu, đây là hai ngàn lượng bạc, ta cũng dặn dò trong phủ, bắt đầu từ năm nay, chỉ cần Quỳnh Lâm thư viện tồn tại một ngày, hàng năm đều phải quyên trợ hai ngàn lượng bạc."
"Quả nhiên là khí phách." Trác Thanh Dương mỉm cười: "Nhưng lão phu cũng chỉ giày vò hai năm nay, đợi mọi chuyện trong thư viện quay lại quỹ đạo, phải giao cho người tới sau."
"Ngoại trừ tiên sinh, e rằng cũng không ai có thể bảo vệ được thư viện."
"Vương gia khiêm tốn rồi." Trác Thanh Dương cười nói: "Lão phu đã thông báo với Viên Mặc Hiền của Lễ bộ, nói với hắn, cho dù lão phu không còn nữa, thì thư viện Quỳnh Lâm này hắn cũng phải bảo vệ đến cùng. Không bao lâu nữa, Lễ bộ sẽ phát văn, liệt Quỳnh Lâm thư viện vào thư viện hoàng gia, ngươi cũng là phó viện trưởng của thư viện, có ngươi ở sau lưng, chắc hẳn cũng không có người dám làm khó thư viện."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT