Lúc Tề Ninh và Bắc Cung ở bờ biển, Xích Đan Mị cũng bị Bạch Vân đảo chủ Mạc Lan Thương gọi tới.
Diện tích Huyền Vũ Đảo không tính là nhỏ, muốn tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Đảo chủ ngồi trên một tảng đá lớn, từ trên cao nhìn xuống như thủy triều lên xuống. Xích Đan Mị đứng ở một bên nhìn bóng lưng của đảo chủ, trong lòng lại không tìm được lòng kính yêu lúc trước của đảo chủ.
Nếu không phải là đảo chủ, Xích Đan Mị đã sớm không còn ở nhân thế, lấy Xích Đan Mị đối với đảo chủ một mực kính sợ cùng cảm kích, qua nhiều năm như vậy, đảo chủ đối với Xích Đan Mị cũng xác thực vô cùng chiếu cố, nếu như không phải đảo chủ, cũng sẽ không tồn tại Xích Đan Mị hôm nay.
Ở trong lòng Xích Đan Mị, mỗi một câu nói của đảo chủ, đều là khuôn vàng thước ngọc, dù đảo chủ bảo nàng đi chết, nàng cũng sẽ không chút do dự dâng ra sinh mệnh.
Nhưng nhìn thấy Bạch Vũ Hạc có tình cảm sâu đậm với mình đi vào biển rộng, Xích Đan Mị chợt phát hiện, sự kính yêu của mình đối với đảo chủ dường như cũng bị chôn vùi theo thời điểm Bạch Vũ Hạc bị nước biển nuốt chửng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT