Đêm cực sâu tĩnh lặng, không ai chú ý Di Lặc Tự đã sớm hoang phế ở kinh thành.
Phía trước Di Lặc Tự là một hồ nước, có lẽ là nơi ít ai lui tới, hồ nước ngược lại vô cùng thanh tịnh. Trăng treo trên trời, phản chiếu ánh trăng bên trong hồ nước, một cơn gió nổi lên phất qua mặt nước, sóng nước dập dờn, vầng trăng phản chiếu trong nước vì sóng nước dâng lên mà lập lòe.
Di Lặc Tự nhìn từ bên ngoài trông hết sức cũ nát này, bình thường tự nhiên sẽ không khiến người khác chú ý. Tuy nói thịnh hành phật pháp ở Sở quốc, nhưng lại có rất ít người dâng hương hỏa cho Di Lặc. Cũng chính vì thế, nên Di Lặc Tự này từ rất nhiều năm trước đã không người hỏi thăm, nếu như là kiến trúc khác trong kinh thành đều hoang phế thành bộ dáng như thế, đã sớm bị phá hủy. Nhưng Di Lặc Tự này lại thủy chung tồn tại, cũng không biết là bị người quên hay là bởi vì nguyên nhân khác, tòa Di Lặc Tự giống như thổ miếu không có quy mô lớn vẫn luôn đứng sừng sững ở chỗ này.
Tự nhiên không có mấy người biết, Di Lặc Tự này chính là một cửa vào bí mật thông tới hoàng cung.
Giờ phút này bốn phía chùa Di Lặc đều có người mai phục thủ vệ, mà trong chùa Di Lặc, giờ phút này lại có vài chục người tụ tập trong đó, tất cả đều chờ xuất phát, tất cả ánh mắt đều tập trung trên thân một người.
Tề Ninh đảo qua ba mươi người trước mắt này, vẻ mặt lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT