Dương Ninh thấy rõ, đứng phía sau hắn chính là đám người Ngũ Cốc Đường kia, Chân Bích cũng ở trong đó, hắn chú ý ở trong sân, lại không ngại có người dám ở phía sau đạp mình, cảm thấy có chút tức giận.
Mấy người Ngũ Cốc Đường đều quay mặt đi, cũng không nhìn Dương Ninh, một đám giả vờ giả vịt, trong lúc nhất thời Dương Ninh thật đúng là đoán không ra rốt cuộc là ai ở sau lưng đạp mình một cước này.
"Lại là ngươi ở đây gây chuyện." Tịnh Năng vốn không thoải mái, nghẹn một bụng lửa giận, lúc này nhìn thấy Dương Ninh, cả giận nói: "Ai bảo ngươi vào điện?"
Dương Ninh thầm nghĩ lão tử thật đúng là không muốn tiến vào, vừa rồi không phải tiếng chuông vang lên, tăng chúng toàn tự đều chạy tới, chính mình lúc này mới cùng nhau tiến vào.
Lại nghe được tiếng cười lẳng lơ của Xích Đan Mị: "Tiểu nữ tử còn tưởng rằng có vị anh hùng nào có can đảm xuất trận, thì ra là một...!" Không có tiếp tục nói tiếp, một đôi mị nhãn trên dưới đánh giá Dương Ninh một phen, vẻ mặt tươi cười vũ mị.
"Là cái gì?" Dương Ninh nghe được trong lời nói của Xích Đan Mị hình như có ý châm chọc, tức giận nói: "Ta và ngươi không oán không thù, ngươi không cần ở đây châm chọc khiêu khích."
"Ơ, vị tiểu sư phụ này nói chuyện thật không khách khí, tiểu nữ không châm chọc khiêu khích." Xích Đan cười duyên nói: "Nhưng ngươi đi ra kiểu này sẽ khiến người khác hiểu lầm thôi, tiểu nữ còn tưởng ngươi muốn so kiếm đấy."
"Ngươi tiện pháp, ta không so được." Dương Ninh cười khà khà, nói: "Ta chỉ là một khán giả, không thể nói với các ngươi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT