Mặc dù Tiểu Điệp đeo mặt nạ quỷ, nhưng Tề Ninh lại nhìn thấy rõ ràng trong mắt Tiểu Điệp chứa lệ quang.
"Ngươi là chồn nhỏ...!" Tiểu Điệp thanh âm nghẹn ngào: "Ngươi thật là chồn nhỏ."
Tề Ninh biết tuy rằng mình đã chứng minh với Tiểu Điệp mình là Tiểu Điêu Nhi, nhưng dù sao cũng không nhìn thấy khuôn mặt, Tiểu Điệp chưa chắc đã hoàn toàn tin tưởng, ít nhất trong lòng còn có một tia hồ nghi, nhưng giờ phút này nhìn thấy khuôn mặt, dĩ nhiên là xác định không thể nghi ngờ, tuy rằng đã cách biệt hơn một năm, nhưng hình dáng của Tiểu Điêu Nhi tự nhiên là khắc sâu trong đầu Tiểu Điệp.
Tề Ninh hận không thể lập tức ôm Tiểu Điệp vào trong ngực, nhưng hai tay hắn bị xích sắt khóa lại, cũng không tiện, chỉ sợ xích sắt làm Tiểu Điệp bị thương, huống chi Tiểu Điệp là cô nương chưa trải sự đời, mình ôm qua, chỉ sợ còn sẽ sợ cô nương, ôn nhu nói: "Vì sao mang mặt nạ?"
Tiểu Điệp vội nói:"Người trên núi đều đeo mặt nạ, cũng không nhận ra nhau.
"Thì ra là thế." Tề Ninh cười lạnh nói: "Địa Tạng giả thần giả quỷ..." Hơi dừng lại, thở dài nói: "Chẳng qua ta còn phải cảm ơn nàng, lúc trước nàng cũng coi như cứu ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT