Tần Lĩnh là một lạch trời, vừa bảo vệ Hán Trung, nhưng cũng bảo vệ Tây Bắc.
Ba quân chưa động, lương thảo đi trước, hơn nữa trang bị quân nhu, nếu không có một con đường thông suốt, binh mã căn bản không thể vượt qua Tần Lĩnh, đây là một rãnh trời không có đường tắt.
"Ngươi hẳn là đã đoán được mục đích chuyến đi này của ta." Im lặng một lát, Tề Ninh rốt cuộc nói: "Vây quét loạn phỉ chỉ là ngụy trang."
Ban Vân suy nghĩ một chút, mới nói: "Tước gia phụng chỉ muốn tập kích bất ngờ Hàm Dương?"
Tề Ninh gật đầu nói: "Thắm giữ Hàm Dương, thừa dịp Bắc Hán nội loạn chiếm cứ Tây Bắc, cũng giống như chặt đứt một cánh của Bắc Hán, một khi chúng ta có thể khống chế được Đồng Quan, như vậy người Bắc Hán sẽ ngày đêm lo lắng, mà hai đường Tây Bắc và Tần Hoài giống như là một cái kìm, đem Bắc Hán gác ở giữa."
"Hạ quan hiểu rồi." Ban Vân nói: "Kỳ thực hạ quan cũng từng có ý nghĩ như vậy, một khi Tây Bắc trống rỗng, chúng ta có thể thừa cơ tiến lên phía bắc, nhưng kế hoạch này thực sự quá mạo hiểm, hạ quan mặc dù biết bọn họ thiết lập trạm gác ở ngõ hẹp, nhưng cũng không dám xác định bọn họ có bố trí mai phục ở ngõ hẹp hay không, bốn đạo đều là hiểm đạo, từ đường hẹp đi qua, chỉ cần hai bên thiết lập mai phục, kết quả chỉ có một, đó chính là toàn quân bị diệt. Hơn nữa cho dù xuyên qua Tần Lĩnh, có thể ở Bắc Hán nhân phát hiện lúc trước binh tới dưới thành rồi nhanh chóng đoạt lấy Hàm Dương, đó cũng là ẩn số không biết, thành Hàm Dương là đại thành lớn nhất Tây Bắc, kiên cố vô cùng, một khi đối phương có chuẩn bị, không cách nào trong thời gian ngắn đánh hạ, như vậy chờ đợi chúng ta chính là tai họa ngập đầu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play